Thuận tay dắt ra một bảo bảo:
![]() |
Tác giả: Dương Dương. Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Giang hồ, Cung đấu, Nữ cường, HE. Số chương: 158 (152 chính văn + 6 phiên ngoại) Văn án: Sư:” nói! là của ai? ” Tiểu: ” Sư phụ, cái gì của ai? ” Sư: ” Tiểu Tiểu, ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta cái gì của ai? là ai làm cho ngươi lớn bụng? “ Tiểu: ” Sư phụ, con mang thai rồi ôi….” Tiểu Tiểu cao hứng nói Sư: ” Đủ rồi! Tiểu Tiểu, ngươi nói, hài tử này là của ai? ” cắt đứt lời nàng, lão nhân nghiêm khắc hỏi Tiểu: ” úi, sư phụ, hài tử là của con hả? ” mở to đôi mắt lấp lánh, Tiểu Tiểu không hiểu hỏi ” hài tử ở trong bụng con, không phải của con thì của ai? ” Sư: ” Ta không hỏi cái này, ta hỏi cha của hài tử là ai? ” Tiểu: ” Con không biết, con thấy hắn lớn lên rất soái, thân lại trúng mị độc, dù sao con cũng không bị thiệt hại gì, liền thay hắn giải độc… ” Sư: Ô ô, thân là thần thâu (thần trộm), hắn tuyệt không phản đối việc thuận tay dắt dê, chẳng qua cũng chỉ là dắt dê dắt bò mà thôi, dắt thêm một tiểu hài tử thì lại không vui chút nào Tiểu: ” Sư phụ, Thấu Tiên (tiên trộm) có phải Thần Thấu tiên tử không? tên rất có ý thơ nha…” Sư: ” Không phải! ” cắt đứt mộng tưởng của nàng, lão nhân triệt để thất vọng nói ” Thấu Tiên chính là đại tiên mà Thần Thâu dạy ra! ra ngoài đừng có nói là đồ đệ của ta đấy nhá! ” Nhiệm vụ đầu tiên, đến hoàng cung trộm tranh, kết quả là hảo tâm vì người khác giải độc, ngay đến chủng của người ta cũng trộm về đây, làm cho sư phụ tức gần chết. Bốn năm sau xuống núi, đến kinh thành ngây người vài ngày, thì bị bắt đi làm thế thân cho người khác, đến hoàng cung làm Tiên phi gì đó. Tiên phi thì Tiên phi đi, tốt xấu gì cùng với tên Thấu Tiên của nàng có chữ giống nhau, hơn nữa ba tháng thì có một vạn lượng bạc vào túi, cuộc sống như thế tìm được ở đâu chứ, nàng miễn cưỡng tiếp nhận… Nhưng tên hoàng đế đáng ghét này cứ gọi là Thụy Tiên (thụy = ngủ) Khuê danh của người ta gọi là Thủy Tiên cơ mà? Ngày đầu hồi cung, bị biếm vào lãnh cung, nàng cười cười, đúng lúc để hoạt động gân cốt Cơm đưa tới không phải ôi thì là thiu, nàng thét chói tai, đúng lúc đề phòng mình để khỏi quên mất sở trường của mình. Phi tử đến bái phỏng, đưa tới một chậu hoa độc, nàng cao hứng đến khóc chảy nước mắt, ngày thứ hai, mặt các phi tử thành đầu heo Hoàng thượng đến đây nhục nhã nàng, nàng hưng phấn nhào tới, kết quả hoàng thượng làm môn thần (thần giữ cửa) cả một đêm. Thái hậu triệu kiến nàng, phạt nàng trong ba ngày chép trăm lần cung quy, nàng sau khi trở về mỗi ngày đều ngủ ngon, cuối cùng chỉ giao ra một tờ giấy… Hết cách, mời các triều thần tới, tổ chức yến tiệc mời chúng phi, khiến nàng biểu diễn tài nghệ lộ ra cái xấu: Cầm: Không hiểu Kỳ: không biết Thư: không học Họa: biết xem Nữ công: chưa cầm qua kim Vậy ngươi biết cái gì? Nàng vỗ vỗ cái bàn, hét lớn một tiếng: ” Mẹ kiếp, các ngươi đừng khinh người quá đáng, cô nãi nãi ta không chơi nữa ” Người bay ra ngoài, một cái nội khố màu vàng bay lên đầu hoàng thượng, một tiếng cười duyên ” lo trông trừng nội khố của ngươi đi! Thấu Tiên đi đây! ” (nội khố: ta nghĩ chắc là đồ lót, hắc hắc ) Hoàng thượng đỏ mặt thiếu chút nữa chui xuống bàn Hoa: Nữ tử đâu tiên ta động tâm, lại phải thay thế muội muội tiến cung Đáng hận là, chính mình cư nhiên không có đường cự tuyệt Ba tháng, chỉ ba thàng thôi mà Nàng có thể an toàn mà ra không? Sau khi ra ngoài, tại sao cùng nàng, lại có khoảng cách nhiều như vậy? Kỳ: Một lần thắm người thân, trở lại cứ cảm thấy nàng thay đổi không ít Mà mùi hương tự nhiên trên người nàng không hiểu sao luôn làm cho hắn thấy thoải mái Bởi vì nàng đến Hậu cung mỗi ngày đều phát sinh rất nhiều tình huống Muốn không để ý đến nàng cũng rất khó Hảo tâm nhìn nàng đi, cư nhiên dám để hắn làm môn thần cả buổi tối Mấy phi tử đi hầu hạ nàng, ai ai cũng tranh nhau đến đây cáo trạng Ngay đến một người luôn ăn chay niệm phật như thái hậu, cũng bị nàng làm cho tức gần chết Ghê gớm nhất chính là, lúc bản thân bắt đầu yêu nàng Nàng lại nói nàng chỉ là khách mời? Ba tháng một vạn lượng bạc so với lương tháng của nhất phẩm đại thần còn cao hơn Ô ô, vậy trẫm cũng muốn thuê nàng được không? Còn nữa, Điểm Điểm đáng yêu đó rốt cuộc là chủng của ai vậy? (shinku: trên kia là lời tự bạch của anh hoang thượng đáng iu ^^!) Lân: Một nụ cười thuần khiết, không hề báo trước mà tiến đóng vào tâm điền của mình Lúc muốn nắm bắt, thì nàng lại trở thành hoàng tẩu của mình Rõ ràng biết là giả nhưng lại không thể vạch trần Đến lúc bị trảm (chém đầu), mới biết nàng còn có một Điểm Điểm đáng yêu Điểm Điểm kia lớn lên có chút giống mình nha Có phải con của mình không nhỉ? Sóc: Đầu năm nay mấy tên tiểu thâu thật là lớn mật Ngay cả đường đường là vương phủ mà cũng dám xông tới Muốn nhìn trộm bổn vương tắm chắc? Sau khi bị bắt cư nhiên dâng đôi môi thơm nóng bỏng lên Ngay lúc bản thân thần hồn điên đảo, dục hỏa thiêu đốt cư nhiên lại điểm huyệt mình rồi chạy trốn Tội nghiệp cho mình chỉ có thể….. Cái này, không nói thì tốt hơn Ta mà cũng dám trêu chọc? xem ta như thế nào thu thập nàng! Giới thiệu sơ lược: Truyện này đọc cười đau ruột. Nữ chủ thông minh, nghịch ngợm, hơi vô sỉ chút. Nữ chủ 14 tuổi lần đầu đi làm nhiệm vụ, vô tình thấy có trai đẹp bị hại hạ xuân dược, nàng hi sinh thân mình cứu trai, còn được khuyến mãi một cái bảo khố , làm sư phụ hận không thể tử. Nàng 18 tuổi, với nhiệm vụ tìm papa cho bảo bảo, lăn lộn gian hồ. Nàng cấp thuốc giúp bạn thân kiếm được chồng đẹp trong mộng, ngờ đâu hại người thành hại mình , nàng bị trai cấp ăn sạch sẽ, 1 lần – 3 lần – n lần (suốt đời). |
#cổđại #hàihước #gianghồ #cungđấu #nữcường #HE |

Tổng tài ngang hơn cua:
![]() |
Tác giả: Trạm Lượng. Thể loại: Hiện đại, Hài hước, Nam chính stundere, Nữ chính lạc quan, Mưa dầm thấm lâu, HE. Số chương: 12 (10 chính văn + 2 phiên ngoại) Văn án: Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ ! Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay ! Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa. Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ? Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy ! “Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào ! Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng. ———————————————————— Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ? Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này…. Giới Thiệu Ở một nhà trẻ tư nhân của giới thượng lưu, trong phòng học mẫu giáo “Hoa hướng dương”, một đám tiểu yêu thay phiên nhau lên sân khấu để trình bày về chủ đề “Thần tượng của em”. “Thần tượng của em là ba bởi vì cái gì ba em cũng làm được cả, ba lợi hại nhất……” đứa bé thứ nhất đề cao phụ tử tình thâm, cho rằng ba mình là người lợi hại nhất thiên hạ. “Thần tượng của em là tổng thống Mỹ bởi vì ông ấy có thể điều khiển toàn thế giới, còn có thế xâm chiếm nước khác….” Đứa bé thứ hai già dặn hơn, tuổi còn nhỏ mà đã nhìn thấu bộ mặt thật của đế quốc Mỹ. “Thần tượng của em là Einstein bởi vì ông đã phát minh ra thuyết tương đố, một nhà khoa học vĩ đại……” Được rồi! Đứa bé thứ ba này căn bản không biết Einstein là ai, cũng không hiểu cái gì là thuyết tương đối, chẳng qua ba nó là giáo sư vật lý, hơn nữa thường nghe ba nó nhắc tới người này, nghĩ rằng người mà ba nó kính nể thì người này nhất định là rất lợi hại, cho nên đủ tư cách trở thành thần tượng của nó. Đám tiểu yêu thay phiên nhau lên phát biểu, rốt cục cũng đến phiên lớp trưởng của lớp mẫu giáo “ Hoa hướng dương ” – một bé mày rậm mắt to, khuôn mặt nhỏ nhắn trắn nõn, rất đáng yêu nhưng cũng rất ngang tàng. “Thần tượng của em là…..” Giống như một quốc vương kiêu ngạo cai trị một quốc gia vậy, đảo mắt một vòng nhìn đám tiểu yêu rồi mới hài lòng gật gật đầu, lớn tiếng tuyên bố đáp án, “Con cua!” ~~~Xôn xao-ing~~~ Cả lớp đồng thanh “ồ” lên, lớp học như đang trong dầu sôi lửa bỏng, ai nấy đều hiếu kỳ nói nói. “Thần tượng là con cua, kỳ thế, không ai đem con cua làm thần tượng cả….” “Con cua cũng không phải người, làm sao có thể làm thần tượng….” “Đúng vậy! Vì sao là con cua….” “Bởi vì con cua…..” kiêu ngạo hất mặt lên trời, giọng nói của đứa bé lớn đến nổi áp đảo cả tiếng nhốn nháo phía dưới sân khấu, nói ra lý do của mình. “Có thể đi ngang!” Hừ! Ba nói chỉ có người lợi hại nhất mới có thể đi ngang, con cua cũng là đi ngang, cho nên khẳng định rất lợi hại, mà nó cũng muốn làm người lợi hại nhất! |
#hiệnđại #hàihước #mưadầmthấmlâu #HE |

Tướng quân ở trên, ta ở dưới:
![]() |
Tác giả: Quất Hoa Tán Lý Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Cưới trước yêu sau, Nữ phẫn nam trang, Nam chính là vương gia, Nữ chính là tướng quân, Nữ cường, HE. Số chương: 117 (112 chính văn + 5 phiên ngoại) Văn án: Đời người cũng giống như một vở kịch, mỗi người chưa chắc đã diễn được vai mà mình muốn”. “Những thứ không nên nghĩ đến thì cũng không nên nghĩ quá nhiều, những thứ không thể có thì cũng đừng đưa tay ra lấy”. “Trên thế giới này vĩnh viễn không bao giờ tìm được một người tình thực sự hoàn mỹ. Nhưng hoặc có thể là có một người, mỗi một khuyết điểm của anh ta trong con mắt của bạn lại đáng yêu vô cùng tạo thành một sự hoàn mỹ”. Sau tám năm chinh chiến khải hoàn trở về, tất cả mọi người mới biết thì ra đại tướng quân binh mã thiên hạ lại là con gái. Hoàng thượng và Hoàng Thái hậu không những không nổi giận mà còn phong ý chỉ, phong thứ tử Hạ Ngọc Cẩn làm Nam Bình Quận Vương, ban hôn lấy đại tướng quân làm chính phi. Hôn nhân này thực ra là phúc hay là họa đây? Một tướng quân anh dũng thiện chiến nơi sa trường có thể trở thành người vợ đảm, dâu hiền chăng? Đối diện với một người vợ, người con dâu giết người như điên, mặt sắt vô tình thế nào đây? Đại tướng quân mưu kế nơi sa trường, không thành nào là không hạ gục, liệu có hạ gục được thư sinh trói gà không chặt? Tám năm ở sa trường khải hoàn trở về, tất cả mọi người mới biết thì ra đại tướng quân binh mã thiên hạ lại là con gái? Hoàng Thái hậu ban ý chỉ, phong thứ tử Hạ Ngọc Cẩn là Nam Bình Quận Vương, lấy đại tướng quân làm chính phi. Đối diện với một người con dâu giết người như điên, mặt sắt vô tình. Tài Quận Vương bị thọt chân chạy quanh sân, vừa chạy vừa khóc lóc kêu cứu trong cái lạnh cắt da cắt thịt, tuyết rơi trắng xoá trời đất: “Làm thế nào xây dựng lại nề nếp gia phong đây?” |
#cổđại #hàihước #cướitrướcyêusau #nữphẫnnamtrang #nữcường #HE |

_ U _

_ V _
Vô sắc công tử:
![]() |
Tác giả: Thẩm Tiểu Chi Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Nam chính phúc hắc, Nữ chính cứ ngỡ tiểu bạch thỏ nhưng không hề ngây thơ, HE. Số chương: 88 Văn án: Câu chuyện xưa về một con sói xấu xa hiểm độc thua vào tay một con thỏ hiền lành trung thực. Đối với chuyện này, cảm tưởng của sói ta là: tự đào hố chôn bản thân mình. P. S. Nam chủ phúc hắc, phúc hắc, rất phúc hắc. Nữ chủ bản tính tình cảm bẩm sinh, thật thà nhưng không phải thuộc loại tiểu bạch thỏ. Vì thế câu chuyện xưa này mang đến cho chúng ta một đạo lý, đi đêm có ngày gặp ma, phúc hắc cho lắm cuối cùng cũng…té dập mặt. P. P. S. Nhân vật có trùng lắp với Long Phượng, nhưng đây là một câu chuyện xưa độc lập. |
#cổđại #hàihước #phúchắc #HE |

_ W _

_ X _

_ Y _

_ Z _